Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2009

GÓC XÓT THƯƠNG





Hôm qua, tôi nhận được điện thoại từ một Linh Mục trẻ miền Bắc gọi cho tôi, thông tin ngắn ngủi về một trường hợp mang thai ngoài ý muốn trong tình trạng độc thân và bị bỏ rơi, người con gái kém may mắn đó đã được nâng đỡ, an ủi và trợ giúp, có chỗ tựa nương, quyết định giữ lại đứa bé và chuẩn bị đón cháu chào đời. Chúng tôi cùng cảm tạ Thiên Chúa và cầu nguyện cho nhau, cầu nguyện cho một dự án khởi đầu tốt đẹp, hiệu quả và tiến triển theo ý Chúa.
Trong dịp ra Hà Nội dự tang lễ Đức Hồng Y Phaolô Giuse Phạm Đình Tụng, tôi được gặp gỡ và nghe chia sẻ những thao thức của anh em. Tệ nạn phá thai và lạm dụng tình dục trong lứa tuổi thanh thiếu niên rất phổ biến, bao lâu nay anh em khắc khoải, đau xót, cố gắng làm những gì mình có thể làm được để góp phần phục hồi phẩm giá con người, nhưng mục vụ quá bề bộn, nhu cầu Dân Thiên Chúa mỗi ngày một gia tăng, căng thẳng, bao nhiêu công sức phải lo giải quyết ngay những nhu cầu mục vụ hàng ngày, anh em không đủ diều kiện để hình thành một chương trình khả dĩ tổng quát và dài hơi cho lãnh vực Bảo Vệ Sự Sống. Nay thì anh em muốn quy hoạch lại chương trình mục vụ, quan tâm đến lãnh vực Bảo Vệ Sự Sống nhiều hơn và muốn sắn tay áo, nhập cuộc cho một định hướng bền vững hơn.
Tôi hoàn toàn ủng hộ và sẵn sàng cộng tác với anh em những gì có thể làm được, tôi sẵn sàng chia sẻ với anh em và đồng hành với anh em trong lãnh vực này, một lãnh vực mà tôi tin rằng Chúa đã gieo vào lòng tôi nỗi trăn trở nhiều năm tháng và một quyết tâm đeo đuổi không mệt mỏi từ mấy năm nay. Tôi vui mừng và cảm tạ Thiên Chúa vì Lòng Thương Xót của Ngài, Lòng Xót Thương của Thiên Chúa luôn cuồn cuộn chảy trong Giáo Hội, thôi thúc Giáo Hội và thôi thúc lương tâm từng người để đón nhận và để Lòng Thương Xót đó được trào tràn ra cho mọi người.
Qua nhiều năm anh em chúng tôi trong Sài-gòn cộng tác với nhau làm việc, mỗi ngày mỗi kinh nghiệm thêm, mỗi ngày mỗi vững vàng thêm, nhìn lại một quá trình đi qua, chúng tôi nhận ra điểm nổi bật của vấn đề, đó là Lòng Thương Xót của Chúa. Lòng Thương Xót của Chúa trên từng anh em chúng tôi, và Lòng Thương Xót của Chúa nơi từng con người chúng tôi có cơ duyên gặp gỡ.
Trước kia, khi chưa nhận sứ vụ Linh Mục, nhiều khi tôi nghĩ về mục vụ giải tội, thấy hay hay, háo hức mong mau cho đến ngày lãnh sứ vụ để được ngồi giải tội, nghe tội thiên hạ xem nó ra làm sao. Bây giờ làm Linh Mục hai mươi năm rồi, chẳng phải như mình đã nghĩ, mỗi lần ngồi Tòa Giải Tội, trong tôi nặng trĩu một nỗi buồn. Buồn vì thân phận con người của anh em mình sao tội nghiệp quá, sự tội đè nặng và làm cho mình bị tù tội mất tự do, buồn vì chính thân phận đó lại cũng là thân phận của mình, với những lỗi lầm khôn nguôi, day dứt.
Tội nghiệp Chúa quá, tội nghiệp tình thương chẳng có bến có bờ ! Mênh mông hơn biển cả để từng con sóng vội vàng xóa đi lầm lỗi của chúng sinh. Mỗi lần rời khỏi Tòa Giải Tội, tôi như lê đi những bước nặng nề, mệt mỏi vì ngồi lâu đã đành, lại mệt mỏi nhiều hơn vì trăn trở sao mà anh em mình đau khổ đến vậy, “trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt”. Có cách nào giải thoát không ? Những giây phút cầu nguyện sau đó làm tôi vơi đi nỗi buồn, tôi biết Chúa đã phủ Lòng Thương Xót của Ngài trên tôi, trên anh em tôi.
Chương trình Bảo Vệ Sự Sống của chúng tôi bắt đầu từ một ngôi nhà nhỏ, ngôi nhà mang tên một vị Thánh khiêm nhường của Dòng Chúa Cứu Thế, Thánh Giêrađô, đón nhận những chị em bị bỏ rơi trong hoàn cảnh đặc biệt về trú ngụ, nương tựa vào tình thương của Chúa để tập sống yêu thương, một kiểu yêu thương mới, yêu thương là tận hiến, là cho đi. Nhưng để có thể tìm kiếm chị em đang bị rơi vào hoàn cảnh đó, chúng tôi cậy dựa vào nhóm anh chị em Giáo Dân nhiệt thành với Sự Sống, đồng cảm và đồng chí hướng với chúng tôi, bằng đời sống cầu nguyện.
Nhóm anh chị em này giăng ra ở khắp nơi để tìm kiếm những mảnh đời bất hạnh, tìm được rồi thì mang ngay về cho anh em Linh Mục chúng tôi. Không có chỗ, anh em chúng tôi đã gặp gỡ họ ngay ở hành lang Nhà Giáo Lý, lỏng chỏng một cái bàn cũ kỹ và vài chiếc ghế sứt mẻ. Thế nhưng chính tại nơi tuềnh toàng này, chúng tôi chứng kiến Lòng Thương Xót của Chúa tỏ hiện một cách lạ lùng. Từng tâm hồn cuồng loạn được hồi sinh bất ngờ tại “Góc Xót Thương” này, từng con người như đã chết, Lòng Xót Thương của Chúa làm cho họ thấy được niềm vui. Mọi thứ ngôn ngữ của loài người như thừa thãi ở nơi đây, chỉ còn sự chiêm ngắm, chỉ còn sự gặp gỡ, chỉ còn ơn Thánh tồn tại và tái tạo thôi.
Anh em chúng tôi kinh nghiệm được rằng: Chúa sẽ làm và làm tất cả nếu chúng ta để cho Chúa làm, đừng làm thay và đừng giành việc của Chúa, bởi mình không thể thay Chúa và càng không thể... làm Chúa. Lòng Thương Xót của Chúa bao trùm tất cả và len lỏi nỗi xót thương đó đến tận cùng hang hóc của tâm hồn con người.
Say mê với công việc của mình, anh chị em Giáo Dân không chỉ tìm kiếm những con người bị bỏ rơi mang về, nhưng bằng tất cả những cố gắng, mỗi ngày anh chị em còn mang về cả những hình hài bé nhỏ bị lôi ra khỏi lòng mẹ, bị bỏ rơi và bị vứt đi...
Các thai nhi chất chồng trong cái Góc Xót Thương bé nhỏ đó. Mỗi ngày, có những giọt máu rỉ ra khỏi cái bao nhựa, ứa ra dưới lòng chiếc khạp tròn đặt dưới chân tượng Đức Mẹ được gọi tên là Mẹ các Thai Nhi, làm cho Góc Xót Thương càng đậm đà thêm tình Thương Xót. Ở đó Chúa thi thố tình thương của Ngài, Chúa xóa đi bao nhiêu vết tội, Chúa chữa lành bao tâm hồn tan vỡ, Chúa hàn gắn bao mảnh đời nát nhàu. Mỗi ngày, Chúa như mời gọi thêm những kẻ gian nan tìm đến, soi đường thêm cho những ai lầm lạc được trở về, làm rõ thêm Lòng Xót Thương cho những ai chân thành tìm kiếm.
Chín năm trôi qua, anh em chúng tôi vào ra bên “Góc Thương Xót”, lúc nào cũng trầm mặc khói hương, lúc nào cũng lấp ló những chiếc bao màu đen bất hạnh, nhưng lúc nào cũng sáng một niềm Tin, niềm Trông Cậy. Chúng tôi hiểu rằng chẳng có gì được thực hiện, được tồn tại mà chẳng bởi Lòng Thương Xót của Chúa, chính Lòng Chúa Xót Thương đã dẫn dắt từng người chúng ta.
Chương trình Bảo Vệ Sự Sống đã được hình thành từ “ngọn”, có nhiều người bảo với chúng tôi như vậy. Đón nhận, chữa lành, nâng đỡ, sẻ chia… tất cả đều tốt, nhưng tốt hơn là hãy giúp nhau để giáo dục thế hệ trẻ, để huấn luyện các đôi hôn nhân, để ngăn ngừa sự tan vỡ gia đình, dừng lại cơn thác loạn của loài người, chận đứng những thế lực tham lam tận diệt anh em, vì đó mới là cái “gốc”. Vâng, chúng tôi “bé nhỏ nghèo hèn”, một lần nữa quyền năng xót thương theo chúng tôi trên muôn nẻo đường phục vụ, chúng tôi lại cố gắng nhiều hơn nữa để làm luôn cái phần “gốc” của Bảo Vệ Sự Sống cho nó trọn vẹn.
Có một nhóm anh chị em bác sĩ, y tá hộ sinh đến giúp chúng tôi, vất vả cơm áo gạo tiền không làm cho các anh chị nản chí. Chúng tôi bảo nhau kiên nhẫn miệt mài nhả tơ, chúng tôi rong ruổi mọi nẻo đường, nói với các bạn trẻ bằng đủ mọi “ngôn ngữ” rằng: Sự Sống là quà tặng vô cùng quý giá của Thiên Chúa ban cho con người, hãy quí trọng Sự Sống, vì xót thương con người nên Thiên Chúa tặng ban cho con người Sự Sống, chúng ta cùng nhau tạ ơn Chúa.
Một tin vui: cuối tháng 2 vừa qua, mới có thêm ở Sài-gòn một nhóm các bạn trẻ mang tên FIAT tự nguyện dấn thân cho chương trình Bảo Vệ Sự Sống. Các bạn đã được anh em chúng tôi cùng các bác sĩ tập huấn căn bản, cầu nguyện, tĩnh tâm, xin Chúa sai đi, và đến đầu tháng 3 này các bạn đã nhập cuộc.
Chia sẻ những suy tư này, tôi xin được mời gọi mọi người gần xa hãy tham gia Bảo Vệ Sự Sống, bảo vệ Lòng Xót Thương của Thiên Chúa, xin dâng cho nhau một lời kinh, xin chia cho nhau một hy sinh nhỏ bé, để Lòng Xót Thương của Thiên Chúa toả lan khắp nơi.
Lm. VĨNH SANG, DCCT, Mùa Chay năm 2009


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đã 1 lần đến với BVSS, hãy để lại 1 lời cảm nhận của bạn để chúng mình cùng hiểu nhau thêm nhé!
Comment trong yêu thuơng và chia sẻ.

 

BẢO VỆ SỰ SỐNG © 2008. Design By: SkinCorner