Thứ Hai, 15 tháng 12, 2008

LỖI TẠI AI ?



LỖI TẠI AI ?
Cách đây vài hôm, mở hộp thư điện tử, tôi đọc được những hàng sau, từ một nhà tư vấn trẻ:
“Hôm nay con có chuyện muốn xin thầy cho ý kiến vì từ trước giờ con chưa gặp trường hợp này bao giờ. Nên con không biết phải xử lý như thế nào.
Diệp và Tuyết ( tôi đã đổi tên ) là sinh viên năm hai trường Đại Học…, ở trọ bên ngoài .
Thời gian gần đây gần nhà hai em ấy ở trọ có một nhà khá giàu có muốn nhờ người dạy kèm cho một đứa con học lớp bốn. Diệp vì hoàn cảnh khó khăn, quê thì ở miền trung, nên đồng ý nhận dạy kèm.
Thoạt đầu thì không có chuyện gì hết, thời gian gần đây từ quan hệ chú cháu, chuyển thành quan hệ anh em rồi tệ hơn nữa là Diệp có thai, thì lúc ấy ông chủ nhà đi công tác nước ngoài.
Xấu hổ, và không ai hướng dẩn, nên Diệp quyết định phá thai. Phá thai được 2 tháng thì bị ám ảnh giết người, thế là lại quyết định nhảy lầu. Diệp nhảy từ lầu 2 xuống không chết nhưng bị chấn thương cột sống, nằm liệt ở Bệnh Viện…, Sài-gòn.
Tuyết vì thương bạn nên xoay sở một mình không báo cho gia đình Diệp biết. Bây giờ Tuyết cũng đang rối không biết phải làm gì ? Hiện tại Diệp như người vô hồn và tình trạng kéo dài thì không ổn.
Tuyết tìm con, xin lời khuyên và hướng giải quyết. Con bối rối vì không biết phải khuyên như thế nào. Chúa Nhật vừa qua con đến thăm thì thấy tình trạng rất tệ.
Con chỉ khuyên Tuyết nên báo cho gia đình Diệp biết, nhưng Diệp năn nỉ đừng báo, vì mẹ Diệp có bệnh tim.
Con không biết làm gì nữa rồi. Thầy ơi, giúp con tư vấn cho trường hợp này đi. Lúc này thì con cảm thấy hai em ấy rất cần sự nâng đỡ…”
Tôi đã trả lời ngay cho bức thư và gợi ý một vài hướng mà người tư vấn ấy có thể làm, nhưng vấn đề nêu lên cứ làm tôi bức xúc mãi…
Tôi không trách cứ Diệp là thiếu đạo đức, nhẹ dạ, là khờ khạo, là yếu hèn… Một em gái không đầy 20 tuổi, bị lương tâm dằn xéo đến độ tự tử, thì không thể gọi là thiếu đạo đức hay hèn nhát. Em đạo đức và can đảm hơn tôi nhiều ! Vả lại, trước tình trạng của một em bơ vơ giữa một thành phố lớn, nằm bệnh viện với cột sống bị chấn thương ( và vết thương tinh thần còn có thể nặng hơn thế nữa ) thì tôi phải là cầm thú mới có đủ lời lẽ mà lên án em…
Tôi không trách cứ Tuyết là thiếu khôn ngoan, là hành động non nớt, khi tự mình ôm lấy một trách nhiệm quá tầm tay, vì không đủ khả năng hiểu biết cũng như tài chánh để giúp đỡ bạn mình. Làm sao trách được một cô gái trẻ đem hết sức mình để chăm sóc cho bạn, vật chất và tinh thần, vì biết mình là người duy nhất hiểu bạn mình, và cũng là người duy nhất mà bạn mình còn có thể bám víu vào ?
Tôi không trách cứ ông chủ nhà là đồi bại, là vô trách nhiệm, là “quỷ râu xanh”. Nếu tôi sống trong bầu không khí của một người chỉ biết sức mạnh của đồng tiền, và quan niệm rằng mọi thứ trên đời đều có thể mua bằng tiền, hẳn tôi cũng sẽ đối xử như ông ! Luân lý, đạo đức là những từ ngữ dành cho người nghèo, ông không hề bận tâm. Ông sống theo quan niệm sống của mình: ông đã bỏ công kiếm tiền, thì ông có quyền sử dụng đồng tiền để thỏa mãn các nhu cầu của mình. Tôi hẳn là một người thiển cận nếu lấy khung đạo đức của mình để đánh giá người khác.
Tôi không trách cứ gia đình của Diệp, vì lối giáo dục khuôn phép của một gia đình truyền thống đã tạo cho em một mặc cảm tội lỗi mà mình không thể tiếp tục sống khi phạm một sai lầm. Tôi không trách cứ phụ huynh đã không trang bị cho con bản lĩnh để cưỡng lại với một xã hội vàng thau lẫn lộn, mà chỉ đòi hỏi con mình sống sạch giữa một dòng nước dơ. Làm sao tôi có thể trách cứ bậc cha mẹ, khi chính bản thân tôi, một người cha, nhận ra rằng những điều mình trang bị cho con là vì mình tìm sự an tâm và thế giá cho chính mình nhiều hơn lắng nghe và ưu tư đến các thao thức, mong mỏi chính đáng của các con mình.
Tôi không trách cứ xã hội, nhất là xã hội của một thành phố lớn, với những giá trị đạo đức truyền thống bị sổ toẹt từ lâu, để cho kẻ giàu khai thác người nghèo, cá lớn ăn thịt cá bé, người lớn lừa đảo trẻ em. Tôi không trách cứ những kẻ tạo ra những nhu cầu giả tạo đê làm giàu và bắt mọi người phải bán đi tất cả, kể cả những gì làm nên giá trị đích thực của mình. Làm thế nào tôi trách cứ được, khi chính tôi cũng đồng lõa – ít ra bằng sự im lặng của mình – với những kẻ thừa tiền mà thiếu lương tâm ?
Tôi không trách cứ ai cả, nhưng bao nhiêu vấn đề cứ cuồn cuộn thách thức suy nghĩ của tôi: Cuộc sống sinh viên xa quê – quan niệm đạo đức đối với tình dục – vấn đề phá thai – hệ quả đối với lương tâm con người – vấn đề tự tử – đạo đức truyền thống và cách giáo dục gia đình hiện nay – sự thông cảm giữa cha mẹ và con cái – sức ép của đồng tiền trong một xã hội vô luân…
Vâng, những vấn đề ấy có vẻ hoàn toàn là lý thuyết, nhưng chúng cứ bắt tôi phải suy nghĩ miên man đến mất ngủ, bởi vì những lý thuyết ấy giờ đây ập lên một cô bé bằng xương bằng thịt, đang nằm cô đơn và tuyệt vọng trong một bệnh viện thành phố, với xương cột sống đã gãy, với một hiện tại tối đen, với một tương lai vô định.
Tôi cũng thấy mình bất lực. Và đau nữa ! Đau vô cùng !
Tôi chỉ còn biết nguyện cầu !
Gs. TRẦN DUY NHIÊN ( http://360.yahoo.com/profile-7tB8Pxo1br.ie6svygy0eFw-?cq=1 )

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2008

Trao đổi logo/link

Chào mừng các bạn đến với Blog của nhóm Bảo Vệ Sự Sống.
Hãy cùng chia sẻ logo/link của các bạn với blog BVSS để ngày càng nhiều người biết bảo vệ lấy màu nhiệm sự sống.
Dưới đây là Banner (tạm thời) của BVSS. Sau này nếu có thay đổi chúng mình sẽ thông báo đến các bạn sau.
Thân mến,

nhóm BVSS

LINK của BVSS

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2008

[ CLIP ] - Abornation, never

Mình mới tìm dc clip nhạc này nói về 1 sự hối hận vì lỡ phá thai, các bạn cùng xem nhé!


Abortion, Never - Celebrity bloopers here


Phần nhạc nền của clip này là bài "Happy Birthday", tuy tựa bài là Chúc mừng sinh nhật, nhưng nội dung xoay quanh 1 người cha đang hối hận xin lỗi đứa con của mình không dc sinh ra do lỗi lầm của mình.

Happy Birthday” is a Rap/R&B song by Flipsyde from their album We the People. Featuring a sample from the song “Gomenasai” by t.A.T.u., it was released as the album’s second single on December 27, 2005.

The song was written as a man’s apology for his involvement in an abortion. Its first person lyrics address the child he might have had.

Flipsyde - Happy Birthday Lyrics:

Happy Birthday. So make a wish.

Please accept my apologies, I wonder what would have been.
Would you have been a little angel or an angel of sin?
Tom-boy running around, hanging with all the guys.
Or a little tough boy with beautiful brown eyes.
I paid for the murder before they determined the sex,
choosing our life over your life meant your death.
And you never got a chance to even open your eyes,
sometimes I wonder as a fetus if you fought for your life.
Would you have been a little genius? In love with math?
Would you have played in your school clothes and made me mad?
Would you have been a little rapper like your poppa The Piper?
Would you have made me quit smoking by finding one of my lighters?
I wonder about your skin tone and shape of your nose,
and the way you would’ve laughed and talked fast or slow.
I think about it every year, so I picked up a pen.
Happy birthday, I love you whoever you would’ve been.

Happy Birthday
What I thought was a dream
Make a wish
Was as real as it seemed

I made a mistake

I got a million excuses, as to why you died.
And other people got their own reasons for homicide.
Who’s to say it would’ve worked and who’s to say it wouldn’t have
I was young and struggling, but old enough to be a dad.
The fear of being my father has never disappeared,
I ponder it frequently while I’m sippin’ on my beer.
My vision of a family was artificial and fake
so when it came time to create, I made a mistake.
But now you got a little brother, maybe it’s really you.
Maybe you really forgave us knowing we were confused.
Maybe, every time that he smiles it’s you proudly knowing
that your father’s doing the right thing now.
I’ll never tell a woman what to do with her body,
but if she don’t love children, then we can’t party.
I think about it every year, so I picked up a pen.
Happy birthday, I love you whoever you would’ve been.

Happy Birthday
What I thought was a dream
Make a wish
Was as real as it seemed

I made a mistake

And from the Heavens to the womb to the Heavens again.
From the ending to the ending, never got to begin.
Maybe one day we can meet face to face,
in a place without time and space. Happy birthday.

What I thought was a dream
Make a wish
Was as real as it seemed

I made a mistake

[ CLIP ] - Development of the Unborn Baby

[ CLIP ] - Sự phát triển của 1 mầm sống




Here are some Baby smiles, look at them, they are the angels, how can we hurt them, right?

QUÀ TẶNG SỰ SỐNG CỦA THIÊN CHÚA

Sáng hôm nay thứ sáu 6.6.2008, khi vừa từ Cửa Lò đi xe ra DCCT Thái Hà Hà Nội, chúng tôi mở sổ tay tìm số điện thoại, bấm 04.5.532.772, gặp được với vợ chồng anh chị Giuse Trần Huy Thắng và Maria Nguyễn Thị Thanh Mai, trọ ở khu vườn cây các cụ phía sau Nhà Thờ Phùng Khoang, Hà Nội.

Đến chiều thì chị Mai và hai đứa con lớn bế cháu bé ra DCCT Hà Nội gặp chúng tôi. Mừng mừng tủi tủi, cứ tíu tít kể lể ba điều. Đây là lần thứ hai chúng tôi gặp mặt chị Mai. Lần đầu tiên biết chị là khoảng đầu tháng 12 năm 2006, một ca Bảo Vệ Sự Sống diệu kỳ của quyền năng Thiên Chúa.

Sự tình là như thế này...

Hôm ấy, mấy anh em Linh Mục chúng tôi từ Sài-gòn ra Hà Nội, đang đợi xe đến đón tại DCCT Thái Hà để đưa về làm Tiền Phúc tại Giáo Xứ Quần Cống, tỉnh Nam Định, thuộc Giáo Phận Bùi Chu. Có một chị Giáo Dân đưa chị Mai vào gặp cha Nguyễn Văn Thật, cha Thật quá bận việc nên lại “bàn giao” cho anh em chúng tôi ngay tại sân Nhà Thờ, bảo là một ca BVSS cần kíp lắm.

Chị Mai lúc ấy đã có thai được gần 6 tuần, chị khóc sướt mướt kể rằng: Các bác sĩ cho biết chị bị “giãn thận” vào thời kỳ cuối, rất trầm trọng, thế mà lại còn để cho có thai. Bây giờ muốn được họ chữa trị, phải hủy cái thai đi, còn không thì cứ thế này sẽ chết cả mẹ lẫn con, chẳng ai cứu cho đâu !

Phản xạ tức thì của anh em chúng tôi là: “Chị đừng vội tin ! Người ta đang có chương trình làm mọi biện pháp để giảm tỷ lệ sinh tối đa, trong đó có chỉ thị phải tư vấn cho phá thai càng nhiều càng tốt đấy !”

Chị Mai vẫn khóc, ánh mắt đã như lóe lên một tia hy vọng, nhưng... Chị còn hồ nghi cũng phải, chúng tôi là Linh Mục chứ có phải là bác sĩ chuyên khoa đâu ! Biết thế, tôi bấm điện thoại di động gọi ngay cho bác sĩ Nguyễn Trung Dũng, một bác sĩ lớn lên ở Hà Nội, rất giỏi về Niệu, bây giờ vào làm việc ở bệnh viện Nguyễn Trãi, Sài-gòn, từng học Giáo Lý Dự Tòng và chịu Bí Tích Thánh Tẩy tại DCCT Kỳ Đồng.

Mới nghe văn tắt mấy câu, bác sĩ Dũng đề nghị tôi đưa bệnh nhân đến cho anh khám trực tiếp tại bệnh viện. Tôi bảo tất cả đang ở tận ngoài Hà Nội thì làm sao ? Anh lại xin nói chuyện điện thoại với chị Mai cũng được.

Và sau đó, chỉ mất khoảng 5 phút tư vấn chu đáo tận tình của bác sĩ Dũng từ trong Sài-gòn, chị Mai tươi hẳn nét mặt. Hai quả thận với bào thai hoàn toàn độc lập, không có gì mà phải giết bào thai đứa con mới cứu được quả thận của người mẹ.

Lại nữa, đừng nghĩ người mẹ mang thai sẽ nhanh chóng bị kiệt sức mà chết, nhưng phải nói ngược lại mới đúng, bào thai sẽ giúp tăng cường sức khoẻ cho người mẹ để người mẹ có thể cưu mang bào thai thật tốt, nhiều trường hợp người mẹ đang bệnh tật, khi mang thai và sinh con xong thì không ngờ lại hết... sạch bệnh !

Xe từ Bùi Chu ra đón chúng tôi vừa xịch tới, chúng tôi phải chia tay với chị Mai, chỉ kịp tặng chị một chiếc khăn của ông Thánh Giêrađô để chuẩn bị cho cuộc sinh nở sẽ rất khó khăn sau này. Xe chạy rồi, ngoái lại vẫn thấy chị Mai lau vội nước mắt vẫy chào chúng tôi...

Bẵng đi cho đến đầu tháng 8 năm 2007, chúng tôi đang trong Sài-gòn thì có cú điện thoại số rất lạ gọi đến. Thì ra là chị Mai từ Hà Nội, chị như reo lên trong máy:

“Cha ơi, tạ ơn Chúa và Mẹ Hằng Cứu Giúp, con đã sinh cháu bé được hơn mười ngày rồi ạ ! Con trai thưa cha ! Sinh non, phải mổ, cháu có một ký bảy nhưng khỏe mạnh, con mừng quá cha ơi ! Không có các cha, không có bác sĩ Dũng ở miền Nam thì chúng con mất cháu bé, lại mang tội suốt đời !”

Chỉ nói được đến thế là chị Mai òa khóc trong điện thoại.

Vâng, cháu bé đã sinh bình an vào lúc 0g15 rạng sáng ngày 20.7.2007 tại Hà Nội, được rửa tội và đặt tên là Louis Trần Hoàng Hải.

Bố cháu là thợ hồ, thường bị thất nghiệp, thu nhập quá bấp bênh, đâm nản chí nên cũng hay nát rượu. Mẹ cháu sức khoẻ kém nên chỉ lo ở nhà chăm sóc ba con cũng đã thấm mệt.

Cứ thỉnh thoảng chúng tôi lại nhờ người quen có dịp ra Hà Nội giúp gia đình anh chị một ít phụ nuôi cháu. Tôi lại nhờ được các bạn Nhóm Sinh Viên gốc Giáo Phận Bùi Chu, trọ học ở khu Phùng Khoang, thường xuyên lui tới thăm viếng nâng đỡ tinh thần gia đình bé nhỏ này.

Và hôm nay, tại Hà Nội, khi anh em chúng tôi lại chuẩn bị về Giáo Xứ Quần Cống để làm Hậu Phúc, gặp được tận mặt thì thằng bé đã gần 10 tháng, hơi suy dinh dưỡng nhưng lại kháu khỉnh, có cái kiểu cười toe rất hóm.

Hết cha Phước lại đến tôi, cứ giành nhau bế bé Hoàng Hải để được chụp ảnh. Tôi cảm nhận mình đang được bồng ẵm chính Quà Tặng Sự Sống vô giá của Thiên Chúa.

Tôi biết ngay tối hôm nay, tôi sẽ phải viết xong câu chuyện này để post lên trên Blog FIAT, trên trang báo EPHATA, kèm theo ảnh cháu bé, như một chứng tá sống động kthe chối cãi, để một mặt mời mọi người cùng chúng tôi, cùng gia đình chị Mai ngợi khen tạ ơn Tình Yêu Thiên Chúa; một mặt khác, chúng tôi cũng phải la toáng lên với mọi người, cho các bà mẹ đang mang thai, để họ đừng vội tin lời bất cứ ai, nếu như điều người ta nói đi ngược lại hoàn toàn với Sự Sống !

Trời ơi, cái nền Văn Hóa Sự Chết của người duy vật vô thần trên đất nước chúng ta bây giờ độc ác và bất lương quá ! Có ai đồng tình với chúng tôi để đứng về phía của nền Văn Minh Sự Sống, xin tiếp sức với chúng tôi để cùng la to lên, để cùng Bảo Vệ Sự Sống...

Lạy Cha rất nhân từ,
Sự Sống do chính Cha dựng nên.
Cha lại sai Con Một của Cha là Đức Giêsu Kitô đến
để thánh hoá và duy trì Sự Sống,
và chính Thần Khí của Cha là Sự Sống.
Xin Cha thương ngăn chặn ngay
những hành vi phá hoại Sự Sống con người,
nhất là hành vi nạo phá thai.
Vì lầm lỡ, vì yếu đuối, vì ích kỷ,
vì hèn nhát, vì thiếu yêu thương,
con người chúng con đã mê lầm mà nảy sinh ra điều ác độc.
Xin Cha gieo vào lòng con người Tình Yêu và Bình An của Cha,
Tình Yêu và Bình An mà thế gian không thể ban cho con người.
Xin Cha hoán cải tâm hồn chúng con,
để chúng con luôn nhận ra Cha là Đấng giàu lòng xót thương
và đầy nhân ái đối với mọi người.
Xin Cha trải lòng thương xót của Cha trên thân phận của chúng con.
Chúng con nguyện xin Cha,
nhờ lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria,
Thánh Cả Giuse, Thánh Giêrađô và các Thánh Anh Hài.
Amen.

Lm. QUANG UY, DCCT, Hà Nội 6.6.2008

Kỳ 3: Nhóm BVSS nỗ lực và phó thác cho Chúa

CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG
Kỳ 3: Nhóm BVSS nỗ lực và phó thác cho Chúa

Thứ ba 15.8.2006, Nhóm BVSS Sài-gòn tường trình công việc đã và đang làm trước các cha các thầy DCCT nhân dịp Thường Huấn về Linh Đạo DCCT. Anh chị em thêm xác tín việc Bảo Vệ Sự Sống chính thật là nỗi thao thức và nỗ lực hành động của toàn Hội Thánh nói chung và của toàn DCCT nói riêng.

Trong truyền thống của Nhà Dòng, từ thời Thánh An Phong, và cả gần đây ngay tại Việt Nam, đã có các cha các thầy DCCT dấn thân cả một cuộc đời để phục vụ những người chị em và các cháu bé bị bỏ rơi đáng thương nhất.

Thứ tư 23.8.2006, các hoạt động Bảo Vệ Sự Sống được đưa vào chương trình nghị sự của Công Hội Tỉnh DCCT 2006 và đã được chọn như là trọng điểm của một trong ba mũi nhọn sứ vụ của toàn DCCT tại Việt Nam, đó là mũi nhọn phục vụ “người nghèo thành thị và các nạn nhân của các tệ nạn xã hội”.

Theo con số thống kê do báo Tuổi Trẻ cung cấp, năm 2004 đã có trên 1,5 triệu ca phá thai trên cả nước, đông nhất vẫn là thành phố Sài-gòn và thủ đô Hà Nội, kế đến là các thành phố Cần Thơ, Hải Phòng, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang...

Trong thực tế, các bác sĩ đáng tin cậy cho biết, con số phá thai ở Việt Nam phải lên tới 3 triệu ca một năm. Với con số này, Việt Nam đã bị đẩy lên hàng thứ ba trong các nước có con số tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới, thậm chí có khả năng lên hạng thứ nhì, vượt qua Bangladesh, chỉ sau Trung Quốc !

Và ngày 20.9.2006, sau một cuộc hội thảo của Trung Tâm Nghiên Cứu Giới Gia Đình và Môi Trường Trong Phát Triển ( CGFED ) tại Hà Nội, người ta đi tới đúc kết chính thức: Việt Nam là một trong ba nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới. Xin lưu ý, xin nhấn mạnh: Việt Nam là “một trong ba nước” chứ không phải Việt Nam là “nước đứng hàng thứ ba” trên thế giới, nghĩa là cũng có khả năng Việt Nam đã leo lên hạng hai, và đang mấp mé hạng nhất thế giới không chừng ! Kiểu nói này của báo chí nghe kinh khủng quá !

Tuy vậy, điều còn kinh khủng hơn là, trong thực tế, con số nạo phá thai còn lớn hơn rất nhiều, người ta không thể thống kê được hết, vì không ai có thể đếm ra được bao nhiêu cơ sở phá thai tư nhân, kể cả của các bác sĩ hoặc do những người không có kiến thức chuyên môn thực hiện. Trong thực tế, theo nguồn tin của một bác sĩ Công Giáo lão thành có uy tín và tha thiết với việc BVSS, con số phá thai toàn Việt Nam phải lên đến 3 triệu ca một năm !

Như thế có thể tạm ước tính, mỗi ngày con số thai nhi bị giết chết khoảng 10.000 cháu ! Nếu tính mỗi ngày làm việc 8 tiếng thì có thể kể rằng mỗi giờ có 1.250 cháu phải chết, hoặc mỗi phút qua đi có 20 cháu mất quyền sống làm người như mọi người, vị chi cứ 3 giây, một vụ án mạng “hợp pháp” lại xảy ra !

Tỷ lệ phá thai và được sanh nở hiện nay tại Việt Nam đã là 103/100 cháu, nghĩa là con số phá thai đã vượt qua con số cháu bé được chào đời. Một tỷ lệ quá kinh khủng so với tỷ lệ ở các nước khác. Độ tuổi của người đi phá thai ngày một giảm đi, và rơi vào tình trạng phá thai vị thành niên, nhiều cặp đôi còn là học sinh lớp 9, lớp 10 đưa nhau vào bệnh viện xin nạo thai lúc nghỉ giải lao giữa hai tiết học, các em chưa có thẻ Chứng Minh Nhân Dân, mới tròn 15, 16 tuổi.

Có thể nói nguyên nhân đầu tiên của thảm trạng nạo phá thai hiện nay là lương tâm con người bị xói mói, không còn nhận biết sự sống con người quý giá như thế nào. Chủ thuyết duy vật vô thần cộng với chính sách giảm sinh bằng mọi cách để giảm tăng dân số đã khiến cho Việt Nam chưa bao giờ rơi vào thảm trạng phá thai kinh khủng như hiện nay, mà nghiệt ngã thay, mọi người, trong đó có không ít người Công Giáo, lại điềm nhiên công nhận là chuyện bình thường, hoặc tìm cách lảng tránh không dám đề cập đến, sợ đụng chạm đến chính sách.

Mặt khác cơ cấu gia đình truyền thống đang bị phá vỡ từ ngày, nơi thôn quê và nhất là nơi thành thị. Một khi gia đình không còn là mái ấm, không còn là một cõi yêu thương, không còn là một nơi an toàn cho các bạn trẻ, rất khó cho chàng trai và nhất là cho cô gái của gia đình ấy có thể đứng vững giữa phong ba cuộc đời đầy cám dỗ và thử thách.

Lại thêm tình trạng di dân từ các vùng quê nghèo đổ về thành phố để tìm một cơ hội học hành hoặc mưu sinh, các bạn trẻ xa nhà xa quê, thiếu thốn tinh thần và tình thương thật sự, đã nhanh chóng bị cuốn hút vào nếp sống đô thị đầy bóng tối hiểm nguy.

Con số tỷ lệ ly dị do các cơ quan chính quyền cung cấp là 50%, nghĩa là cứ 100 cặp thành hôn, sẽ có 50 cặp ra tòa ly dị, nhưng người ta đã không kể được những cặp ly dị mà không ra tòa, hoặc không ra tòa ly dị nhưng cuộc sống gia đình còn hơn địa ngục. Hậu quả là những bạn trẻ sinh ra và lớn lên trong tình trạng đó hoàn toàn bị mất phương hướng, làm mồi ngon cho những xâu xé cuộc đời.

Cha mẹ mải mê với cơm áo gạo tiền, với danh quyền lợi lộc, không còn dành thời giờ quan tâm chăm sóc con cái, không tạo một không gian giáo dục tốt lành và nhất là không xây dựng bầu khí Đức Tin sâu sắc, để cho sĩ diện bản thân trước dư luận đàm tiếu xì xầm, cũng là nguyên nhân gây ra đau khổ...

KINH CỦA SỰ SỐNG:

Mỗi ngày sau khi thức dậy và trước giờ đi ngủ, xin mỗi người chúng ta hãy quyết tâm và kiên trì với việc cầu nguyện này: Cầu nguyện cho các bà mẹ đang mang thai. Cầu nguyện cho các y bác sĩ tại các nơi nạo phá thai.

Xin đọc một Kinh Lạy Cha, ba Kinh Kính Mừng, Kinh Sáng Danh, và Kinh của Sự Sống.

Lạy Cha rất nhân từ, Sự Sống do chính Cha dựng nên.
Cha lại sai Con Một của Cha là Đức Giêsu Kitô đến
để thánh hoá và duy trì Sự Sống,
và chính Thần Khí của Cha là Sự Sống.

Xin Cha thương ngăn chặn ngay
những hành vi phá hoại Sự Sống con người,
nhất là hành vi nạo phá thai.

Vì lầm lỡ, vì yếu đuối, vì ích kỷ, vì hèn nhát, vì thiếu yêu thương,
con người chúng con đã mê lầm mà nảy sinh ra điều ác độc.

Xin Cha gieo vào lòng con người
Tình Yêu và Bình An của Cha,
Tình Yêu và Bình An mà thế gian không thể ban cho con người.

Xin Cha hoán cải tâm hồn chúng con,
để chúng con luôn nhận ra Cha
là Đấng giàu lòng xót thương
và đầy nhân ái đối với mọi người.

Xin Cha trải lòng thương xót của Cha
trên thân phận của chúng con.

Chúng con nguyện xin Cha,
nhờ lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria,
Thánh Cả Giuse, Thánh Giêrađô và các Thánh Anh Hài.

Amen.

Chú thích ảnh: Tính đến tháng 12.2008 đã có khoảng 8 vạn bào thai được chúng tôi nhận về, thiêu thành tro và táng vào các viên gạch chuẩn bị cho một Lăng Anh Hài sẽ được xây dựng để tưởng niệm các cháu nạn nhân của thảm trạng phá thai.

Lm. QUANG UY, DCCT ( hết )

Kỳ 2: Nhóm BVSS nhập cuộc


CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG
Kỳ 2: Nhóm BVSS nhập cuộc

Một mặt truyền thông đại chúng khác được tận dụng cho BVSS, đó là chuyên mục BVSS trên website của Trung Tâm Mục Vụ DCCT ( www.trungtammucvudcct.com ) được mở ra với hàng trăm bài báo, bài nghiên cứu, các chứng tá, chia sẻ và cảm nhận về BVSS.

Rồi một Blog về BVSS được mở ra để tiếp cận với giới trẻ khắp nơi, rất tiếc sau hơn một năm hình thành, đang lúc trở thành một trong những Blog “hot” với hàng trăm ngàn lượt người truy cập thì bị đánh giá là vi phạm chính sách, gây tranh cãi về chuyện phá thai, server Yahoo đã được chỉ thị là phải xóa sổ...

Anh em Linh Mục DCCT cũng bắt đầu đón tiếp các hối nhân đặc biệt, hầu hết là các trường hợp đã trót phá thai là người Công Giáo và không Công Giáo, họ tìm đến để xin được hướng dẫn sám hối, chữa lành những nỗi đau tâm linh và tổn thương tâm lý, thể lý. Họ đã được giao hoà với Thiên Chúa, với chính bản thân và với các bào thai là con của họ. Chúng tôi tạm gọi công việc này là Mục Vụ hậu... phá thai.

Thường thì các chị em, kể cả các người chồng của họ, đã từng phạm tội phá thai và chịu vạ tuyệt thông, đã thật sự sám hối và được giải thoát khỏi nỗi dày vò xót xa của lương tâm trong nhiều năm trường, họ được ơn chữa lành và trở thành các “chiến sĩ” Bảo Vệ Sự Sống rất nhiệt thành.

Người không có điều kiện tham gia công tác BVSS trực tiếp thì cũng làm cộng tác viên, làm mạng lưới BVSS ở khắp nơi, không ngại lấy chính kinh nghiệm thương đau của chính mình để thuyết phục những chị em đang toan tính phá thai.

Ở cuối hành lang lầu một của văn phòng Trung Tâm Mục Vụ DCCT từ nay có một nơi gọi là “Góc của Lòng Thương Xót”, chung quanh bức ảnh Lòng Thương Xót của Chúa Giêsu là hàng trăm những tấm bảng mica nho nhỏ khắc họ tên các cháu bé đã từng bị khước từ. Nhiều người vẫn lặng lẽ lui tới nơi đây cầu nguyện với Mẹ, trò chuyện với anh linh các cháu bé. Nhiều người đang có ý muốn phá thai, khi được đưa về nơi đây, nhìn khung cảnh và hiểu nguồn gốc nơi này, họ đã òa khóc và thôi không dám phá thai nữa.

Cũng chính ở đây, sát trong góc, dưới chân tượng Đức Maria, Mẹ các Thai Nhi, chúng tôi đặt một chậu gốm tráng men lớn, hàng ngày, sẽ là nơi các cộng tác viên BVSS lặng lẽ mang các bào thai đã xin được từ các y công, y tá và bác sĩ còn có lương tâm ở các nơi có dịch vụ phá thai. Ngày ít nhất cũng 100, ngày cao điểm có khi lên đến 500 bào thai, đa số là các bào thai bé xíu bị hút, bị nạo, nhưng thỉnh thoảng vẫn có các thai lớn, 7, 8 tháng tuổi bị giết bằng phương pháp cho sinh non Kovax.

Các bào thai này lại sẽ được một cộng tác viên BVSS khác đến nhận vào khoảng 20g30 tối, bỏ vào một chiếc ba-lô lớn, chạy xe ra vùng ngoại thành xa, trao lại cho một thầy trợ sĩ DCCT đảm nhận phần hậu sự cho các cháu. Tro cốt sau khi thiêu được đóng vào ruột những viên gạch đúc sẵn kích thước 12 x 12 x 24cm.

Sau 5 năm làm công việc này, tính đến nay đã có khoảng 5, 6 vạn thai nhi được lo liệu chu đáo như thế, sẵn sàng cho việc xây dựng một Lăng Anh Hài trong tương lai của riêng thành phố Sài-gòn, nơi có tỷ lệ phá thai cao nhất Việt Nam, và do vậy cũng có thể nói là một trong những thành phố phá thai nhiều nhất thế giới !

Ở một góc độ khác, ngoài việc vào các bệnh viện cầu nguyện và thuyết phục người ta bỏ ý định phá thai, ngoài việc đi nói chuyện, giảng dạy về BVSS, ngoài việc đi phát các tờ bướm BVSS, ngoài việc đi thu nhặt và lo hậu sự các thai nhi đã bị giết, chúng tôi còn có thêm

Ngày thứ tư 31.5.2006, nhân Lễ Đức Mẹ đi thăm bà Êlisabét ( Cuộc gặp gỡ giữa hai người mẹ mang thai trong tình yêu của Thiên Chúa ), Nhóm Bảo Vệ Sự Sống đến với cộng đoàn DCCT Mai Thôn hiệp dâng Thánh Lễ với các cha các thầy, với tất cả những chị em và các cháu bé đã từng và hiện đang lưu ngụ tại Nhà Tình Thương Giêrađô. Sau Thánh Lễ là một buổi liên hoan chan hoà niềm vui ngay tại nhà ăn của cộng đoàn DCCT Mai Thôn.

Đây là lần đầu tiên, ngày Lễ này được chọn làm Bổn Mạng cho Nhà Tình Thương Giêrađô, để rồi từ nay, hằng năm, mọi người lại trở về sum vầy tạ ơn Thiên Chúa, biết ơn Mẹ Maria và Thánh Giêrađô – vị Bổn Mạng cho các bà mẹ mang thai và nuôi con nhỏ – và cũng không quên cám ơn lẫn nhau, tất cả trao cho nhau Sự Sống tưởng đã đánh mất giữa dòng đời.

Cháu bé được sinh ra trước hết tại Ngôi Nhà Tình Thương Giêrađô được đặt tên là bé Giêrađô Trần Ân Hiệp Thông, là kết quả của ơn Chúa cùng với sự hợp tác của Nhóm sinh viên mang tên Hiệp Thông. Bé Hiệp Thông nay đã hơn 5 tuổi, ngoan, khỏe, xinh trai, học giỏi. Mẹ con bé sống thanh thản hạnh phúc dù vẫn còn phải vất vả mưu sinh, năm nào cũng đưa nhau về hội ngộ.

Ngôi Nhà Tình Thương thứ hai có tên là Sarnelli, một vị Chân Phúc DCCT đã nỗ lực cả cuộc đời dấn thân lo cho các chị em lỡ lầm thành phố Napoli ngày xưa của nước Ý. Nhà được thành lập vào đầu Mùa Chay năm 2006. Lúc đầu là một ngôi nhà tại Bình Triệu mượn của một Dòng Tu nữa, sau đó trải qua nhiều lần dọn nhà, hiện nay chúng tôi dọn về một ngôi nhà nhỏ tại Xóm Mới, Gò Vấp, do gia đình một chị trong Nhóm BVSS bảo bọc trợ giúp.

Nơi đây trở thành một mái ấm nương náu cho các chị em phụ nữ đã từ bỏ ý định phá thai, đã sinh con bình an, nhưng lại chưa thể về với gia đình được. Tại đây các chị em được chăm sóc sức khỏe, tìm lại bình an trong tâm hồn, nhiều người xin học Đạo để theo Chúa, lãnh nhận Bí Tích Thánh Tẩy cho cả cặp mẹ con.

Hàng tuần, anh em Linh Mục DCCT chia nhau về dâng Thánh Lễ cho cả nhà. Các chị em cũng được dạy cho những nghề thủ công đơn giản như làm hoa giả, đan len... Rồi sau một thời gian khéo léo thu xếp, lần lượt các chị em cũng đã ra mưu sinh tự lập, trở về quê hoặc hội nhập được với gia đình.

Chú thích ảnh: Em bé đầu tiên đưộc sinh ra tại Nhà Tình Thương Giêrađô DCCT, quận Bình Thạnh, bé Trần Ân Hiệp Thông, nay đã hơn 5 tuổi.

Lm. QUANG UY, DCCT ( Còn 1 kỳ )

Kỳ 1: Nhóm BVSS được hình thành

CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG

Kỳ 1: Nhóm BVSS được hình thành

Nhóm Bảo Vệ Sự Sống chúng tôi được hình thành tại DCCT Sài-gòn ngay sau Thánh Lễ kính Thánh Vinh Sơn Phaolô ngày thứ ba 27.9.2005. Có 9 bạn nữ đầu tiên xin ghi danh trở thành tình nguyện viên trong Nhóm Bảo Vệ Sự Sống. Sau đó là gần một tháng chuẩn bị bằng việc cầu nguyện, đọc Lời Chúa, Tĩnh Tâm, lên chương trình, phân công về các địa điểm sẽ đến.

Đến Chúa Nhật 23.10.2005, trong Thánh Lễ 8 giờ sáng ở Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp DCCT Sài-gòn, chúng tôi đã xin với cộng đoàn hàng ngàn anh chị em Giáo Dân cùng hiệp ý cầu nguyện cho Nhóm Bảo Vệ Sự Sống để từng thành viên trong Nhóm nhận ra vào giờ phút này, chính họ được Chúa Giêsu sai đi...

Ngay sau Lễ, một toán tiên phong gồm 4 chị em đã trực chỉ Trung Tâm Bảo Vệ Bà Mẹ và Trẻ Em, một nơi phá thai sầm uất ở đường Cao Thắng... Tuy nhiên trong ngày đầu tiên này chưa có trường hợp nào thuyết phục thành công.

Hôm sau, thứ hai 24.10.2005, gần trưa, cùng lúc hai toán Bảo Vệ Sự Sống trở về từ hai bệnh viện phụ sản lớn của Sài-gòn là Từ Dũ và Hùng Vương, Chúa đã cho thu gặt mẻ lưới đầu tiên không thể ngờ tới, mấy anh em Linh Mục chúng tôi xoay như chong chóng.

Các trường hợp muốn phá thai chúng tôi tiếp cận được, may quá, đều nhanh chóng chấp nhận bỏ ý định kinh khủng ấy. Các thai phụ òa khóc mà miệng cười rạng rỡ. Chúng tôi cũng mừng khôn xiết kể, có cha rươm rướm những giọt lệ xúc động.

Một trường hợp được chuyển đi Nhà Tình Thương Giêrađô ngay vì chị ấy không tìm được nơi nương náu. Các trường hợp còn lại thì vợ chồng líu ríu dắt nhau về nhà, các chị BVSS tìm theo tận nơi để còn giúp đỡ khi cần thiết, nhất là không để cho họ lại bị cám dỗ xui khiến đi phá thai một lần nữa.

Mùa Vọng 2005 đã đến, mấy anh em Linh Mục DCCT mở thêm một mặt trận mới, làm thành 2 ê-kíp chia nhau đến giảng Tĩnh Tâm Mùa Vọng tại các Giáo Xứ và các Dòng Tu, chủ đề được chọn đương nhiên là đề tài Bảo Vệ Sự Sống.

Mùa Giáng Sinh 2005, nhân Lễ các Thánh Anh Hài, Trung Tâm Mục Vụ DCCT đã phối hợp với anh chị em Nhiếp Ảnh Gia Công Giáo của Giáo Phận Sài-gòn tổ chức tại Hoa Viên Hiệp Nhất của DCCT một cuộc triển lãm 100 tác phẩm ảnh nghệ thuật về chủ đề: Sự Sống, Quà Tặng vô giá của Thiên Chúa”.

Tác động thấy rõ nơi khách đến xem triển lãm, đủ mọi giới, già trẻ lớn bé, người giàu kẻ nghèo, và không ít những người không phải là Công Giáo, ai cũng nhận ra Sự Sống thật sự cần phải được đón nhận, nâng niu bảo vệ và giúp cho thăng tiến trong Giáo Hội, trong xã hội...

Thứ bảy 21 và Chúa Nhật 22.1.2006: Cận Tết Nguyên Đán, chúng tôi tổ chức đợt Tĩnh kéo dài hai ngày một đêm ở DCCT Vũng Tàu cho Nhóm BVSS, vừa để nâng đỡ củng cố tinh thần anh chị em cũ, vừa để chuẩn bị “xuất quân” cho các bạn mới gia nhập Nhóm. Tinh thần được hâm nóng mà tình thân trong nội bộ anh chị em chúng tôi cũng ngày một thêm gắn bó.

Sau Tết, bắt đầu từ ngày thứ bảy 11.2.2006, Nhóm quyết định hằng tuần sẽ gặp nhau đều đặn vào tối thứ bảy để học hỏi một đề tài Giáo Lý, một vấn đề liên quan đến BVSS, rồi sau đó cùng hiệp dâng Thánh Lễ.

Mỗi lần như thế, chúng tôi lại xin đến họp mặt tại một Dòng Tu nữ nào đó. Đâu cũng vậy, Dòng Tiểu Muội, Đức Bà Truyền Giáo, Mân Côi, Đức Bà, Saint Paul, Phan Sinh Thừa Sai, Dâng Truyền, Nữ Tử Bác Ái... các soeurs đều mở rộng cửa tiếp đón và hứa sẽ không quên mỗi ngày cầu nguyện đặc biệt cho chương trình Bảo Vệ Sự Sống.

Mùa Chay 2006 đã về, toàn Nhóm tham gia đầy đủ các khóa học mở ra liên tiếp vào các tối thứ hai và thứ sáu, mở rộng cho quần chúng, tổ chức ngay trong Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài-gòn hoặc trải ra nhiều tháng với các lớp học nhỏ hơn được tổ chức trong các phòng hoặc và hội trường của Giáo Xứ.

Các giảng viên là các bác sĩ, Linh Mục, Nữ Tu, các chuyên viên trong lãnh vực Hôn Nhân Gia Đình đã trình bày các đề tài về giáo dục giới tính, về sức khỏe sinh sản, về chuyện ngừa thai, phá thai, về hiện trạng tâm lý giáo dục của thanh thiếu niên...

Rõ ràng Nhóm đang khởi đầu dấn thân lo giải quyết cái ngọn là chuyện phá thai, nhưng cũng phải sớm nhập cuộc để nâng niu ngay từ cái gốc của Sự Sống, giảm tối đa những hậu quả tai hại ở phần ngọn.

Từ dạo ấy, anh chị em Nhóm Bảo Vệ Sự Sống luôn sát cánh bên cạnh các bác sĩ và anh em Linh Mục DCCT trong những chuyến “du thuyết” đến rất nhiều các Giáo Xứ gần xa, nội ngoại thành Sài-gòn và cả ở các tỉnh Bắc Trung Nam của Việt Nam, để gặp gỡ các Dòng Tu nam nữ, các nhóm, các đoàn thể như Y Tế Xã Hội, Legio, Dòng Ba, Hội Vinh Sơn... gặp gỡ các giới gia trưởng, hiền mẫu, sinh viên học sinh và nhất là các bạn công nhân di dân xa quê, các em nữ giúp việc nhà...

Nhóm còn chia nhau đến tận các Nhà Thờ mỗi Chúa Nhật để xin các cha sở cho phép được đứng ở cổng, trao tận tay cho mọi người các tờ bướm truyền thông Bảo Vệ Sự Sống, tính đến nay có lẽ phải đến hàng mấy chục vạn tờ bướm với gần 20 nội dung khác nhau, bên dưới ghi rõ địa chỉ và số điện thoại Trung Tâm Mục Vụ DCCT để mọi người có thể đến tìm một sự tư vấn hoặc trợ giúp cần thiết, cố gắng tối đa để cứu lấy các thai phụ và các thai nhi khỏi tệ nạn nạo phá thai...

Lm. QUANG UY, DCCT ( Còn tiếp mấy kỳ )

 

BẢO VỆ SỰ SỐNG © 2008. Design By: SkinCorner